Mẹ đọc tin nhắn của con, cảm thấy lo lắng và báo cảnh sát; 1 giờ sau phát hiện con đã treo cổ tự tử.
Cách đây 5 năm, Jack Barnes, 13 tuổi, được chẩn đoán mắc hội chứng rối loạn nhân cách ranh giới. Sau thời gian điều trị, Jack đã trở lại trường học và sống tốt trong 18 tháng. Tuy nhiên, mẹ của Jack, chị Helen Barnes, lo lắng khi nhận được tin nhắn từ con: “Con ra ngoài chốc lát. Đừng lo lắng. Hôn mẹ”. Vào lúc 9 giờ 30 phút tối ngày 3 tháng 4 năm 2017, Jack, 18 tuổi, rời khỏi nhà. Chị Helen báo cảnh sát Dyfed Powys và Jack được tìm thấy treo cổ trong rừng lúc 10 giờ 30 phút. Chị Helen cảm thấy có điều gì đó không ổn khi nhận tin nhắn và đã gọi đường dây không khẩn cấp của cảnh sát.
Khi biết con gặp vấn đề sức khỏe tinh thần, cảnh sát đã coi đây là trường hợp khẩn cấp và tìm thấy Jack trong rừng. Họ đã cắt dây và thực hiện hô hấp nhân tạo, cứu sống con tôi. Tôi không biết cảm ơn họ thế nào cho đủ. Tuy nhiên, Jack đã bị thiếu oxy lâu, nên sẽ sống cuộc sống thực vật. Chị Helen chia sẻ: "Không người mẹ nào muốn thấy con mình trong phòng chăm sóc đặc biệt, thật đau lòng. Tôi phải chấp nhận rằng con trai tôi muốn chết, và chúng tôi cầu nguyện bên giường con mỗi ngày. Dù con vẫn sống, nhưng cuộc sống đó không còn ý nghĩa. Con không thể ăn, nói, hay có bất kỳ sự độc lập nào. Làm mẹ trong hoàn cảnh này thật khủng khiếp, mỗi ngày là một cuộc chiến. Gia đình tôi thường nói: 'Những cái ôm của mẹ sẽ chữa lành tất cả'."
Jack, sau khi cố gắng tự tử, đã được chăm sóc đặc biệt tại bệnh viện Withbybush và sau đó chuyển đến khoa phục hồi chức năng tại Neath Port Talbot. Tại đây, Jack nhận được sự hỗ trợ hàng ngày qua vật lý trị liệu và trị liệu giọng nói, nhưng em đã mất khả năng nói và cần phẫu thuật miệng do không kiểm soát được hàm. Các bác sĩ hy vọng Jack có thể sử dụng thiết bị giao tiếp và xe lăn điện tử trong tương lai. Gia đình cũng phải điều chỉnh nhà cửa để phù hợp với cuộc sống của Jack, nhưng chi phí tốn kém khiến mẹ em phải kêu gọi quyên góp để mua thiết bị hỗ trợ. Giờ đây, Jack sống trong tình trạng thực vật.
Jack hiện đang hồi phục chậm. Em chỉ có thể cử động tay và nháy mắt một hoặc hai lần. Chị Barnes cho biết khi hỏi Jack có muốn sống hay không, em sẽ nháy mắt hai lần, điều này khiến chị lo lắng. Chị chia sẻ rằng Jack đã trải qua nhiều khó khăn, như thở máy, phẫu thuật, nhiễm trùng máu và co giật. Mặc dù Jack còn trẻ và khỏe mạnh, nhưng vẫn còn nhiều thử thách phía trước. Chị cảm thấy đau lòng khi thấy con như vậy và lo sợ suy nghĩ muốn chết không thay đổi. Chị Helen và các em của Jack không thể hiểu động cơ khiến Jack tự tử, và cho rằng tình trạng của em thật đáng sợ.
Tôi nhớ lần đầu nhận được điện thoại từ trường về việc Jack đấm vào tường, tôi không thể tin đó là con mình. Jack rất đáng yêu, nhưng trái ngược với em sinh đôi thích giao tiếp, Jack thường chỉ muốn ở một mình chơi Xbox và có ít bạn. Khi thất vọng, con thường có hành vi tiêu cực như làm bừa bộn phòng, tự làm tổn thương bản thân và đấm vào tường. Khi 18 tuổi, chúng tôi nghĩ con đã cải thiện và tự giải quyết vấn đề, nhưng chúng tôi không hiểu nguyên nhân hành động của Jack, điều này ảnh hưởng lớn đến gia đình. Dù Jack từng có thời gian bình phục, tôi hy vọng chia sẻ câu chuyện này sẽ giúp mọi người cởi mở hơn về sức khỏe tinh thần và ngăn chặn những đứa trẻ khác có hành động tương tự.







Source: https://afamily.vn/doc-tin-nhan-cua-con-nguoi-me-thay-bat-an-lien-bao-canh-sat-va-1-tieng-sau-phat-hien-con-treo-co-tu-tu-20171027161742086.chn